Tag Archives: Thế thân của tình yêu [TTCTY]
[TTCTY] Chương 14
Đoạn kết: Lời chào hỏi đến từ New York
【Tưởng Bách Liệt: “Cuộc sống con người phải trải qua rất nhiều sự lựa chọn, thỉnh thoảng có một số chưa thể quyết định, cũng có thể hiểu được. Tôi sẽ không ép buộc chính mình lựa chọn sớm, đợi đến khi thời cơ chín mùi, thì sẽ có người giúp tôi lựa chọn.
Nếu cô còn thời gian, tốt nhất hãy suy nghĩ kỹ càng, đừng dễ dàng đưa ra quyết định. Tôi luôn đề cao niềm tin này, thà rằng lẳng lặng chờ đợi còn hơn quyết định vội vàng.”
Tào Thư Lộ: “Tôi nghĩ, mọi người vẫn đang sinh sống tại mỗi ngõ ngách trên hành tinh này không hề lãng quên những người đã mất, cũng không thể nào quên được mọi thứ mà họ đã mang đến cho thế giới này —— như vậy là đủ rồi. Hãy cùng lắng nghe một ca khúc, You are not alone của Michael Jackson…”】
Edit: Sam
[TTCTY] Chương 13.2
13.2
Edit: Sam
Trở lại công ty, trên hành lang đặc biệt im lặng, đa số đồng nghiệp đều ra ngoài ăn cơm, những người ở lại một là miệt mài làm việc, hai là ngủ gà ngủ gật tại chỗ. Lúc đi qua chỗ rẽ, Thế Phân bất cẩn đụng phải một người, cô vội vàng nói xin lỗi, khi ngẩng đầu lên cô không khỏi ngây người, Carol đã kêu lên trước: “Là…cô!”
Thế Phân lúng túng gãi đầu, chính là cô gái đã từng hắt cà phê nóng lên người cô.
[TTCTY] Chương 13.1
Chương 13 | Tháng năm: Chúc mừng sinh nhật
【Hạng Tự: “Có lẽ có một ngày khi bọn tớ đều cảm thấy mệt mỏi, tất cả sẽ kết thúc. Đến lúc ấy, toàn bộ tình yêu…cũng sẽ tan biến hết… Nhưng mà, tại sao phải chờ đến khi cả hai đều mệt mỏi chứ, tại sao phải chờ đến ngày đó?”
Thi Tử Mặc: “Giả thành…Thế Vân lần nữa cho tớ đi… Bởi vì, tớ còn rất nhiều lời muốn nói với cậu ấy, tớ tưởng rằng vẫn còn thời gian, lại…chưa kịp nói với cậu ấy… Con người đôi khi rất kỳ quái, lúc ở ngay bên cạnh thì chẳng muốn nói gì, mất rồi thì lại có rất nhiều lời muốn nói.”
Tưởng Bách Liệt: “Thế thì cô không cần phải suy nghĩ như vậy —— không có gì xứng hay không xứng, cuộc sống con người là đáng giá, phải cho tất cả mọi người yêu thương cô cũng như cô yêu thương bọn họ, cảm nhận được niềm vui của cô, đó là điều đáng giá nhất.”】
13.1
Edit: Sam
[TTCTY] Chương 12.2
12.2
Edit: Sam
“Tâm trạng của cô có vẻ sa sút nhỉ.” Sáng thứ bảy, Tưởng Bách Liệt vừa nhìn thấy cô liền nói câu này trước tiên.
“Cám ơn…” Cô ngồi vào cái ghế gọi là “ghế Freud” kia, chuẩn bị bắt đầu tâm lý trị liệu lần nữa.
“À,” anh ta đặt bia lên bàn, “Thế thì xem ra còn chưa gay go nhỉ, ít nhất cô nói ‘cám ơn’, không mặc kệ tôi.”
“Đó là vì tôi không biết nên trả lời thế nào, tôi không muốn vừa tới đã chọc giận anh…”